Không nói lời nào, tôi đá chống trước đầu xe hắn, bước xuống xe, tung cho hắn 2 đấm như trời giáng. Một cú đấm móc vào cằm, một cú đấm thẳng vào mũi. Hắn ngã xuống như con lợn vừa bị chọc tiết, tôi bồi thêm một cú đá vào bộ hạ, hắn rống lên một tiếng…
Rất nhanh, tôi phóng xe đi thẳng.
Đêm ấy, tôi không biết phải đi đâu. Bao nỗi cô đơn hiện về trong niềm phẫn uất. Tôi thuê một phòng nghĩ nhỏ ven đường. Nhìn lại chiếc điện thoại, tin nhắn của nàng nhắn lúc 12 h: “Em nhớ anh lắm. Sao giờ mà anh không gọi cho vợ. Vợ giận anh rồi. Khi nào anh về…” Đại loại tin nhắn là như vậy. Cũng những tin nhắn này bao lần làm tôi hạnh phúc nhưng sao hôm nay nó lại là một vết dao cứa vào tim. Đúng là giả dối, sự giả dối không bao giờ mà tôi có thể nhìn ra trong một con người mà tôi hằng yêu thương và từng mơ ước lấy làm vợ. Tôi đã lãng phí 1 năm, cả thời gian và tiền bạc, vậy mà…
Bài học về sự cả tin thì không bao giờ cũ. Tôi đã nhận ra mình phải tin vào chính mình, và không nên quá tin vào ai cả. Còn với con gái, lời nói và suy nghĩ thật trong lòng họ là một khoảng cách rất xa. Hãy nhìn vào đôi mắt nhắm và vòng tay vô thức khi họ đang ngủ, đừng bao giờ tin vào ánh mắt trao bằng lí trí. Chỉ có những người con gái chung thủy chứ không bao giờ có những đứa con gái thật thà.
Tôi thấy mình cũng không đúng khi ra tay với thằng Tuấn. Nhưng không phải là nó không có lỗi. Cách nay 3 tháng thôi, thì hắn cũng đã gặp tôi và Dung, và xưng mình là anh kết nghĩa. Tất cả chỉ là giả dối. Kệ hắn, nhưng tôi cũng hơi lo. Không biết hắn có sao không nhưng rõ là lúc đó tôi ra tay không phải là nhẹ. Tôi thấy hơi nhục nhã vì mình vừa làm một việc như chơi xấu sau lưng người khác. Nhưng cũng cảm thấy nhẹ trong lòng vì đã cho hắn một bài học về cuộc sống, bài học về sự giả dối và cả tính hung hăng. Người bất nhân thì ta bất nghĩa, 2 cú đấm là kết quả của hận thù, cú đá vào bộ hạ là kết tinh của bao giờ ghen tức, cú đá làm cho hắn không biết khi nào hắn mới có thể mây mưa trên chiếc giường của tôi nữa. Dù đã cho hắn một trận nhưng trong người không thấy dễ chịu tí nào. Bao nhiêu suy nghĩ, bao dằn xé trong lòng cứ trôi đi. Đêm nay dài như trong vô tận… tôi thiếp đi trong nỗi đau vời vợi…